Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2013

26/08/2013 -- Thứ Hai sau Chúa Nhật XXI Thường Niên -- Giả hình và sự dũng cảm

Lời Chúa: Mt 23, 13-22

“Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người khóa cửa Nước Trời không cho thiên hạ vào! Các người đã không vào, mà những kẻ muốn vào, các người cũng không để họ vào. Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người nuốt hết tài sản của các bà góa, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ, cho nên các người sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn. “Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người rảo khắp biển cả đất liền để rủ cho được một người theo đạo; nhưng khi họ theo rồi, các người lại làm cho họ đáng xuống hỏa ngục gấp đôi các người.  “Khốn cho các người, những kẻ dẫn đường mù quáng! Các người bảo: “Ai chỉ Ðền Thờ mà thề, thì có thề cũng như không; còn ai chỉ vàng trong Ðền Thờ mà thề, thì bị ràng buộc”.  Ðồ ngu si mù quáng! Thế thì vàng hay Ðền Thờ là nơi làm cho vàng nên của thánh, cái nào trọng hơn?  Các người còn nói: “Ai chỉ bàn thờ mà thề, thì có thề cũng như không; nhưng ai chỉ lễ vật trên bàn thờ mà thề thì bị ràng buộc”.  Ðồ mù quáng! Thế thì lễ vật hay bàn thờ là nơi làm cho lễ vật nên của thánh, cái nào trọng hơn?  Vậy ai chỉ bàn thờ mà thề, là chỉ bàn thờ và mọi sự trên bàn thờ mà thề. Và ai chỉ Ðền Thờ mà thề, là chỉ Ðền Thờ và Ðấng ngự ở đó mà thề. (22) Và ai chỉ trời mà thề, là chỉ ngai Thiên Chúa và cả Thiên Chúa ngự trên đó mà thề.

Suy tư:

Chung quanh tôi, tôi bắt gặp được nhiều người như Chúa đã nói. Rằng khi họ phục vụ mà họ quên đi cùng đích của công việc phục vụ là Chúa Giêsu Kitô. Họ phục vụ vì quyền lợi bản thân hay kính nể, lợi dụng ai đó. Xin cho những người và những công việc mà tôi đang nghĩ đến sẽ đẹp lòng Chúa luôn.

Chúa lại nhắc đến thói giả hình nhưng ngày nay những ai thật lòng phục vụ cũng bị coi là giả hình bởi sự ganh tị và ghen ghét. Đến nổi, tôi e ngại phục vụ bởi sợ người khác nói là nịn bợ trong hoàn cảnh này. Một Cha xứ mới về biết bao nhiêu bỡ ngỡ, tôi muốn giúp lắm chứ, một cha xư mới về nhưng luôn muốn tự mình làm mọi việc (không vì khó tính mà bởi Ngài đơn sơ) thì tôi thương (tội nghiệp) lắm chứ. Ước gì không ai vì ganh tị mà phán xét rằng người khác giả hình và những ai nhút nhát như tôi sẽ dùng sự thật đè bẹp lời đồn thổi.

Xin những ai đang đọc suy niệm này hãy cầu nguyện cho Cha xứ của tôi để những năm làm chánh xứ sau này, Ngài vẫn giữ được tâm tình, tương quan với tha nhân (tự nhặt rác, nói chuyện với mọi người dù lớn, dù bé, dù già, dù trẻ, dù điếc hay mù, Ngài lấy nước mời khi ai đó vào nói chuyện với Ngài dù họ có tiếng nói và tầm ảnh hưởng hay không, Ngài ngồi tòa giải tội dù có một người) như những ngày đầu tiên nhiệm sở băng một kinh Lạy Cha. xin Thiên Chúa trả công cho bạn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét