Tin Mừng Ga 1,45-51
Một hôm, ông Phi-líp-phê gặp ông Na-tha-na-en và nói : "Đấng mà sách Luật Mô-sê và các ngôn sứ nói tới, chúng tôi đã gặp : đó là ông Giê-su, con ông Giu-se, người Na-da-rét."Ông Na-tha-na-en liền bảo : "Từ Na-da-rét, làm sao có cái gì hay được ?" Ông Phi-líp-phê trả lời : "Cứ đến mà xem !" Đức Giê-su thấy ông Na-tha-na-en tiến về phía mình, liền nói về ông rằng : "Đây đích thật là một người Ít-ra-en, lòng dạ không có gì gian dối." Ông Na-tha-na-en hỏi Người : "Làm sao Ngài lại biết tôi ?" Đức Giê-su trả lời : "Trước khi Phi-líp-phê gọi anh, lúc anh đang ở dưới cây vả, tôi đã thấy anh rồi." Ông Na-tha-na-en nói : "Thưa Thầy, chính Thầy là Con Thiên Chúa, chính Thầy là Vua Ít-ra-en !" Đức Giê-su đáp : "Vì tôi nói với anh là tôi đã thấy anh ở dưới cây vả, nên anh tin ! Anh sẽ còn được thấy những điều lớn lao hơn thế nữa." Người lại nói : "Thật, tôi bảo thật các anh, các anh sẽ thấy trời rộng mở, và các thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống trên Con Người."
Suy tư
Trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta bắt gặp hai người bạn thân là Philip và Batolomeo "Natanaen". Philip dẫn Ông đến với Chúa. Ông đáp, "Từ Nadaret làm sao có cái gì hay được". Chúng ta có thể dựa vào Thánh Kinh mà biết được Ông là người thế nào. Ông là người mơ mộng, ông sánh bước với bạn mình mà tâm hồn ông ở trên mây. Đầu tốc bồm sồm, người gầy com với vốc dáng luộm thuộm. Ông có thể bước ra đường mà chưa mang dép hoặc nút áo chưa được cài. Ông thì có ích gì cho nước trời? Philip có thể nhạy bén tính toán trong mọi trường hợp, Phêrô có thể thu phục 3000 người trong một bài giảng, Anre thì có thể đem nhiều người đến cho Chúa. Còn ông, suy nghĩ ông lúc nào cũng ở trên mây và ông không góp chút công sức nào cho nước trời. Nhưng ta quên rằng, ngoài hành động, chúng ta còn phải suy niệm và sống theo Lời Chúa, Ông đã làm được điều đó. Có thể, ông là một người mẫu mực mà Chúa hướng tới: "Đây đích thật là một người Ít-ra-en, lòng dạ không có gì gian dối". Nhưng con người, đâu ai hoàn thiện. Ông có thể suy gẫm mỗi lúc thơ thẩn một mình, ông có thể cầu nguyện mỗi khi ngồi dưới gốc cây vả. Mỗi một lỗi duy nhất mà ông vấp phải đó là ốc kỳ thị. Kỳ thị với bạn bè, kỳ thị vơi chính cả Con Thiên Chúa.
"Từ Na-da-rét, làm sao có cái gì hay được ?" Ông thốt lên câu nói ấy với bản năng của chính mình.
Mỗi chúng ta trong cuộc sống cũng thế, ta thường xem hình ảnh ai đó trong quá khứ mà buộc lỗi và trách móc họ trong tương lai. Một người đã từng vào tù ra khám thì không thể nào hòa nhập vào xã hội. Cuối cùng, họ sa vào vũng lầy tội lỗi mà không được vực dậy. Lỗi tại ai???
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét