Một hôm, có một người đến thưa Đức Giê-su rằng : "Thưa Thầy, tôi phải làm điều gì tốt để được hưởng sự sống đời đời ?" Đức Giê-su đáp : "Sao anh hỏi tôi về điều tốt ? Chỉ có một Đấng tốt lành mà thôi. Nếu anh muốn vào cõi sống, thì hãy giữ các điều răn." Người ấy hỏi : "Điều răn nào ?" Đức Giê-su đáp : "Ngươi không được giết người. Ngươi không được ngoại tình. Ngươi không được trộm cắp. Ngươi không được làm chứng gian. Ngươi phải thờ cha kính mẹ", và "Ngươi phải yêu đồng loại như yêu chính mình." Người thanh niên ấy nói : "Tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ, tôi còn thiếu điều gì nữa không ?" Đức Giê-su đáp : "Nếu anh muốn nên hoàn thiện, thì hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi." Nghe lời đó, người thanh niên buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.
Vì anh ta có nhiều của cải. Vâng, thử thách của Chúa dành cho anh nhà giàu này quả thật khó khăn. Các môn đệ cũng từ bỏ nhưng Matthew chỉ từ bỏ nghề nghiệp của mình, cái nghề làm ra vật chất, mệt mỏi với tội lỗi tham ô. Gioan và Anre cũng chỉ bỏ đi chiếc thuyền gỗ, bỏ đi cái lưới bị rách đang cần người khâu vá,... Còn anh này bị Chúa đòi hỏi bỏ tất cả. Phải chăng Chúa đã không công bằng với người giàu có?
Thưa không, có lẽ Chúa cũng đã cho anh theo Ngài nhưng là chỉ để anh góp chút sức của mình vào việc bố thì, Ngài không cấm đoán anh theo Ngài nhưng là chỉ không chọn anh. Nhưng nếu anh hy sinh tất cả thì thầy sẽ chọn anh quyết liệt hơn bởi anh có thành tâm thiện chí qua hành động tự động kiếm tìm Thầy. Chúa Giêsu không muốn chúng ta bỏ thuyền như Anre, Ngài không muốn chúng ta bỏ vợ mà theo Ngài như Phêro và Ngài cũng không muốn ta bỏ tất cả tài sản mà theo Ngài như anh thanh niên giàu có này nhưng Ngài muốn mọi người nên hoàn thiện và có sự sống đời đời.
Ban đầu, anh thanh niên rất phấn khởi và xung xướng khi anh được nói chuyện với Thầy và anh có thể trình bày ao ước được nên hoàn thiện của mình. Nhưng sau khi anh nhận được câu trả lời của Thầy thì anh như bị sét đánh ngang tai. Anh buồn và bỏ đi. Anh buồn và bỏ đi không phải vì Thầy không chọn anh mà vì anh không thể chiến thắng được sức mạnh của vật chất. Anh không thể bỏ mọi thứ mà theo Thầy. Nếu anh có thể tự giải phóng mình khỏi sức mạnh của đồng tiền thì chắc hẳn anh sẽ cảm thấy mình giàu có hơn nữa.
Nếu Chúa hứa cho ta có sự sống đời đời nếu ta bỏ tất cả mọi sự thì ta sẽ làm gì? Bỏ đi và buồn rầu như anh thanh niên hay sẵn sàng hy sinh. Câu trả lời còn phụ thuộc vào mức độ tin của mỗi người. Vậy đức tin có luyện tập được không ? Thưa! Đức tin là một phạm trù tâm linh, ta chỉ có thể tăng trưởng đức tin qua lời cầu nguyện. Cầu nguyện chính là luyện tập, đem bản thân mình gần hơn với Chúa và niềm tin mạnh mẽ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét